Do anh đang đứng ở cửa.
Nên cô cũng không tiện ngồi lâu, chỉ ngồi một lúc rồi đứng lên, sau đó thì đi ngắm nhìn xung quanh.
Căn nhà được bài trí một cách tinh tế, vật dụng trong nhà cũng được trang bị đầy đủ, dưới sàn nhà sạch bóng. Tầm mắt của Thẩm Điềm lướt sơ qua chiếc giường lớn ở gian giữa một lúc rồi nhìn sang nơi khác.
Chu Thận Chi đứng thẳng người, hỏi cô: "Còn muốn trang trí thêm gì nữa không? Bây giờ vẫn còn kịp đấy."
Thẩm Điềm nhìn anh.
Lắc đầu.
"Không có, ở đây khá tốt."
Thận Chi đưa tay vào túi quần, khẽ cười.
"Vậy thì được rồi."
Hai người lại đi vòng quanh nhà một lần nữa, Thẩm Điềm mở khung cửa sổ phòng bếp ra, căn phòng này rất to cũng rất sạch sẽ nữa. Cô do dự một hồi lâu, quay đầu nhìn anh: "Cậu biết nấu ăn không?"
Chu Thận Chi ngồi đặt tay lên thành sofa, cúi đầu ấn điện thoại, vừa nghe dứt câu anh bèn ngước mắt nhìn cô: "Biết nấu một số món đơn giản."
Thẩm Điềm nghe vậy.
Mỉm cười nói.
"Ồ, vậy cái phòng bếp này cũng được coi là có ích rồi."
Anh buông điện thoại xuống, khẽ nhướng mày.
"Điềm Điềm không biết nấu ăn sao?"
Thẩm Điềm lắc đầu.
Chu Thận Chi nhìn cô một lúc.
Cười nói.
"Ừ, cũng đúng. Nghe nói mẹ vợ làm tiểu long bao ăn rất ngon."
Tai của Thẩm Điểm tức khắc đỏ bừng.
Anh ấy đang nói gì vậy.
Mẹ! vợ!
Trịnh Tú Vân nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiec-hop-anh-trang/2859691/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.