Ngay lúc tim Thẩm Điềm như đang muốn nổ tung.
Thì Thận Chi đã nhanh chóng rút tay lại, cầm một tờ khăn giấy lên và lau ngón tay của mình.
Nếu không phải anh đang ở trước mặt cô thì cô chắc chắn sẽ lấy điện thoại ra và tự soi mặt mình, xem có đúng là một chú mèo nhem nhuốc hay không.
Chu Thận Chi đứng dậy, dọn dẹp chén đũa.
Rồi nhìn cô.
Cô vẫn đang ở đấy lau lau khoé môi và cằm của mình.
Trong đáy mắt của anh gợn lên một nét cười dịu dàng.
Anh bưng chén đũa đi về phía phòng bếp. Trong phòng bếp có lắp đặt máy rửa chén tự động, anh vặn mở vòi nước đem những thứ còn sót lại trên đĩa rửa trôi, sau đó mới cúi người bỏ đĩa vào trong máy rửa chén.
Chu Thận Chi tựa người vào bàn nấu ăn.
Anh chậm rãi xử lý đống chén đũa.
Vô cùng cẩn thận.
Khi Thẩm Điềm sực nhớ ra thì anh đã làm xong gần hết việc rồi. Cô lấy tay che mặt lại, ít nhiều cũng thấy lo lắng không biết anh đã phát hiện ra điều gì, chắc anh ấy chưa phát hiện ra gì đâu nhỉ?
Bất cứ ai bị anh ấy chạm như thế này cũng sẽ bị đứng hình đó.
Đọc sách một lúc.
Chu Thận Chi bưng mâm ra rồi đến ngồi vào bàn ăn bên cạnh Thẩm Điềm. Hai người họ đều bất giác im lặng, ngay đến giọng nói cũng sẽ trở nên hay hơn rất nhiều.
Thẩm Điềm ho khụ một tiếng.
Nói: "Em đi tắm đây."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiec-hop-anh-trang/2859674/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.