Thẩm Điềm khựng lại, từ trong vòng tay anh ngẩng đầu lên. Chốc sau, cô kiễng chân hôn lên má anh.
Chu Thận Chi ngơ ngác.
Vội cụp mắt nhìn cô.
Khoé mắt cô ngấn lệ, hàng mi khẽ chớp. Chu Thận Chi giữ lấy eo cô, cúi đầu, giọng nói mệt mỏi vang lên bên tai cô: "Để về nhà rồi hôn thật đàng hoàng."
Thẩm Điềm đỏ mặt.
Ngón tay lau đi nước mắt đọng lại ở đuôi mắt cô.
Anh nói: "Thật ra lần đầu anh rung động là vì nước mắt của em."
"Hôm sau công tác, tinh thần mãi không yên, cứ nhớ về em đang ở nhà nên mới nhanh chóng trở về đấy."
Thẩm Điềm chợt sững người.
Thì ra cậu thích cô như thế sao?
A!!!
Nói sớm đi chứ.
Ai mà khóc biết khóc!!!
Cô ấy có thể khóc thành một chén nước mắt to đấy!!!
Ngay lúc này, Quan Châu Vân đỡ anh của cô ta lên ở cách đó không xa. Gương mặt Châu Vân toàn là nước mắt, lớp trang điểm trên mặt là kiểu trang điểm lạnh lùng xinh đẹp của show trình diễn khi nãy. Cô ta nhìn thấy Chu Thận Chi ôm lấy eo của Thẩm Điềm, hai người bọn họ đang cúi đầu nói chuyện với nhau trong dòng người và cũng nhìn thấy Thẩm Điềm kiễng gót hôn Chu Thận Chi, hơn nữa là cảnh mà Chu Thận Chi ghé bên tai Thẩm Điềm nói gì đó.
Khiến cho gương cô mặt ửng đỏ.
Chưa đầy hai ba tháng mà sự yêu thích của anh đối với Thẩm Điềm đã có thể nhìn thấy bằng mắt thường.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiec-hop-anh-trang/2859654/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.