Thẩm Điềm nghĩ mãi không ra được lời giải, thì giọng nói lúc này vang lên khiến cho cô phải ngước mắt nhìn, đang định trả lời nhưng lại chợt nhận ra gương mặt của đối phương.
Giây phút ấy, cô như đứng hình.
Ngớ người.
Nội tâm điên cuồng gào thét...
Sao cậu ấy lại ở đây!
Cậu ấy đang nói chuyện với mình à!
Aaaaa...
Cô ấp úng ngập ngừng: "Cậu... Cậu đang nói chuyện với tớ đấy à?"
"Không thì với ai?" Giọng nói cậu uể oải, nhẹ nhàng hỏi lại cô.
Thẩm Điềm trừng to mắt, cô nhanh chóng bừng tỉnh, vội vã lật tìm quyển đề trong tay, cô cầm bút chỉ lên câu đề ở bên trên: "Cái này, cái này, cái này nè..."
Chu Thận Chi cụp mi, nhìn câu đề dưới ngòi bút của cô.
Ánh mắt của cậu liếc nhìn sang cuốn vở cô đè lên ở bên cạnh: "Vở của Hồ Cần có cách giải đề không?"
Hồ Cần?
Thẩm Điềm nhất thời vẫn chưa phải ứng được, sau đó cô nhìn vào quyển vở, đột nhiên, ồ ra là bạn nam ở bên lớp 2 à. Cô cũng lập tức mở ra xem, cô ngẩng đầu nhìn cậu: "Hình như có, có cần mở ra xem không?"
"Không cần."
Cậu tựa vào cửa sổ, chăm chú nhìn cô rồi nhìn xuống quyển đề.
Và bắt đầu giải.
"s=..."
Bên ngoài gió khe khẽ thổi, hàng mi của cô rất dài, cô đang nghiêm túc viết, đôi mi chớp nhẹ, ngước mắt lên và nói: "Tại sao lại như vậy? Tớ cảm thấy cái này..."
Chu Thận Chi nhìn cô một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiec-hop-anh-trang/2859584/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.