Mỗi khi cậu cười, Thẩm Điềm đều nhìn đến ngơ ngác và lần này cũng không ngoại lệ. 
Cô lẩm bẩm nói: "Cảm ơn." 
Đồng thời cũng cẩn thận cầm chắc bảng thành tích trong tay. 
Lúc này, có một tiếng còi xe tít tít vang lên bên ngoài cổng trường. 
Chu Thận Chi ngước mắt liếc nhìn lên rồi sau đó thu tầm mắt về, nhìn cô và nói: "Về nhà sớm đi." 
Thẩm Điềm gật đầu, cô cũng ngoảnh đầu nhìn ra phía cổng trường, ở đó có một chiếc xe ô tô màu đen, chắc là đến để đón cậu. Chu Thận Chi lướt qua người cô bước về phía chiếc xe đó. 
Thẩm Điềm siết chặt bảng thành tích cũng bước về phía cổng trường mà đi. Chính là ở phía sau cách cậu chỉ vài bước chân, cô ngắm nhìn bóng hình cao cao của cậu. 
Trong lòng không ngừng thét lên. 
Cô lại nói chuyện với cậu nữa rồi! 
Aaa... 
Cậu khom người lên xe, đèn xe chợt sáng lên, chiếc xe điều chỉnh hướng quay đầu lại. Thẩm Điềm bị chói mắt bởi ánh đèn của xe, sau đó chiếc xe cũng rời đi, nó cũng chạy lên trên quốc lộ và hoà vào dòng xe tấp nập. 
Thẩm Điềm đứng ở trước cổng trường một lúc. 
Ngẩn ngơ nhìn theo chiếc xe ô tô đã khuất xa khỏi tầm mắt, nghĩ bụng, cô vẫn cần phải cố gắng hơn nữa, giành cơ hội được cùng lớp với cậu ấy, sau này có thể cùng cậu ấy nói chuyện thường xuyên hơn! 
Cố lên nha! 
Thẩm Điềm! 
Cô ôm nỗi niềm hưng phấn về đến nhà, Trịnh Tú 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiec-hop-anh-trang/2859570/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.