Liên Đường đã bị sái cổ.
Ông Liên vừa giận vừa buồn cười vừa thương. Thấy cô con gái ôm cổ la oai oái, ông vội vàng chạy đến xem sao.
- --ĐỌC FULL TẠI TRUYENFULL.VN---
Ai có thể ngờ bảo con bé ra chào khách một câu, lại biến thành bị sái cổ thế này.
Như thế này mới biết con bé phải chấn động hoặc kích động đến nhường nào.
Ông cụ Thẩm hô mưa gọi gió trên thương trường, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên ông ấy gặp... chuyện nhà người ta thế này.
Ngay tức thời, ông ấy lại không biết phải phản ứng thế nào mới phải, đành trưng ra khuôn mặt nghiêm nghị, ngồi nghiêm chỉnh ở đó.
Liên Đường trông thấy dáng vẻ này của ông cụ, là biết lần này thật sự... toang rồi.
Nhưng không để cô nghĩ nhiều, ông Liên dùng sức không nhẹ nhàng chút nào, khiến Liên Đường thấp giọng trách cứ, “Bố bố bố...! Đau quá, bố đừng mạnh tay như thế!”
Ông Liên thấy con gái còn chê mình, khẽ vỗ vào gáy cô một cái, “Bố không bẻ thử thì làm sao biết con có bị nghiêm trọng hay không? Nếu không nắn lại được, chốc nữa cho con ăn cơm với cái cổ sái, thế nghe được không!”
- --ĐỌC FULL TẠI TRUYENFULL.VN---
“Thế thì cũng... không thể bẻ mạnh được!”
Liên Đường như này chẳng khác gì gặp chuyện xấu hổ trước mặt mọi người, lúc này cô thực sự vừa xấu hổ vừa ảo não vừa bối rối.
Đây là cổ người, nào phải cái lò xo cơ chứ!
Ông Liên vẫn còn đang càm ràm, Thẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiec-hon-va-doa-hong/3488006/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.