Vừa rồi lúc hai người ở trên thảm, Giang Tịch chỉ bật một ngọn đèn ở đầu giường. Mà tấm thảm nằm kế bên giường, vì thế ánh đèn tờ mờ hắt xuống, Quý Minh Châu cũng không oán thán bất cứ câu gì.
Nhưng bây giờ họ đang ở trước cửa sổ, cô dán sát vào mặt kính mát lạnh, đằng trước và đằng sau hoàn toàn là hai thái cực tương phản.
- --ĐỌC FULL TẠI TRUYENFULL.VN---
Bây giờ, vì Giang Tịch bật tất cả đèn trong phòng lên... thậm chí ngay cả rèm cửa cũng bị anh dứt khoát mở toang ra...
Cùng với động tác của anh, cảm giác cháy bỏng lướt qua trái tim của Quý Minh Châu khi thì nhanh khi thì chậm.
Sao cái tên này... có thể như vậy cơ chứ!
Ánh đèn trong phòng chiếu thẳng xuống, đôi mắt của Quý Minh Châu bị chói đến mức phải nheo lại.
Cả căn phòng đều chìm trong ánh đèn sáng choang.
Cùng với màn trời chậm chạp buông xuống, bầu trời màu mực bắt đầu trở nên đặc quánh.
Lâu đài ở phía xa vẫn lóe lên ánh sáng đặc biệt như khung cảnh trước khi mặt trời lặn. Quý Minh Châu tì đầu vào mặt kính, đôi má đỏ bừng lên.
- --ĐỌC FULL TẠI TRUYENFULL.VN---
Con người Giang Tịch đúng là xấu xa lắm rồi...
Mặc dù ngoài cửa sổ là mặt hồ, đằng xa không một bóng người, nhưng tâm lý sai trái cùng với bí mật được che giấu trong nội tâm, đều khiến người ta không kịp phản ứng.
Vừa nhận được cái bạt tai sượt qua của Quý Minh Châu, Giang Tịch không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiec-hon-va-doa-hong/3487983/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.