Có lẽ ánh mắt Giang Tịch quá mức nóng bỏng, mà Quý Minh Châu vốn là vì chờ anh nhưng không chịu nổi mà ngủ thiếp đi, cho nên giấc ngủ khá chập chờn.
Bởi vậy, ở dưới ánh mắt rực cháy của anh.
Quý Minh Châu như đã nhận ra điều gì, trằn trọc tỉnh lại.
Mí mắt cô chớp chớp, chưa quen với hình ảnh trước mắt.
Còn lẩm bẩm, “Anh đã trở lại rồi sao?”
Cùng lúc đó, vì bị Giang Tịch xốc chăn lên, hơi lạnh trong không khí cũng nhân cơ hội ấy chui vào lớp chăn bông, khi nói những lời này, vẫn mang theo chút run rẩy không dễ phát hiện.
Giang Tịch không hé răng nói lời nào, giây tiếp theo, Quý Minh Châu cảm giác một bên nệm đột nhiên lún xuống, theo động tác của Giang Tịch chăn được che chắn kĩ càng như ban đầu.
Giang Tịch vào lúc này, không chút lưu tình nào cướp đi chú gà Sally trong lồng ng.ực cô, thay vào đó là bản thân mình.
Rồi sau đó, tiểu công tử gà kia lăn hai vòng, dừng ở lại ở một bên khác của chiếc giường.
Tất cả chỉ xảy ra trong một thoáng chưa kịp hoảng hốt.
Trong khoảng thời gian ngắn, Quý Minh Châu nằm khuất dưới thân anh, không thể động đậy.
Anh chặn cô lại không cho cô nhúc nhích, cũng không cho người khác được cơ hội đổi ý.
Cả chăn tràn đầy hương vị thuộc về anh, lần này gần nhau như thế, cảm quan nhận thấy càng thêm rõ ràng.
Đặc biệt là mùi hương sau khi rửa mặt, quyện với mùi sữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiec-hon-va-doa-hong/3487961/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.