Buổi sáng Giang Tịch lên đến nơi, Quý Minh Châu đã còn không thấy bóng dáng.
Trong phòng tìm không thấy cô, anh liền đi xuống lầu, theo thường lệ đi dò hỏi bà chủ phòng.
“Minh Châu tiểu thư đã ra ngoài từ sớm, cô ấy dùng qua bữa sáng, bên kia còn có một phần, cậu đi ăn đi.” Lão thái thái cười hòa ái.
Giang Tịch đáp lời, lấy di động ra gửi một tin nhắn cho cô ——
【 em đi đâu rồi? 】
Giây tiếp theo, khung nói chuyện phiếm của hai người bắ.n ra một dòng tin tức, bên cạnh còn kèm theo một dấu chấm than màu đỏ.
“Thông báo, tin nhắn của ngài gửi đi không thành công!”
Giang Tịch: “”
Anh cúi đầu nhìn nhìn giao diện nói chuyện phiếm giữa hai người, lần cuối cùng đã là chuyện rất lâu về trước.
Hơn nữa ——
Khi anh một đường bay thẳng đến Thụy Sĩ, Giang Tịch cũng đã quên dùng WeChat liên hệ với cô.
Mi tâm hơi giật giật, anh mở giao diện trên Weibo ra.
Đặc biệt chú ý, 25 phút trước có một tin tức mới được phát ra.
【@Pearl: Tới Thụy Sĩ có thể nhìn thấy tuyết không? [ chờ mong.jpg] hy vọng có thể nhìn thấy được cảnh tuyết bay đầy trời, xung quanh là những ngọn đèn dầu lộng lẫy, đến lúc đó ta chụp cho mấy tiểu bảo bối trong nhóm nhìn xem nhé ~】
Theo cái Weibo này phát lên, phía dưới cũng có rất nhiều bình luận.
—— “Oa, tiểu trân châu lợi hại quá đi, là đi Thụy Sĩ ngắm cảnh sao?”
—— “Chờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiec-hon-va-doa-hong/3487952/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.