*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Editor: envi
Chuông vào học vang lên, người ngồi bàn trước sôi nổi lấy sách giáo khoa ra, Hứa Hành Niên xoay bút ký tên trong tay, nhìn chằm chằm bản kiểm điểm kia đến mức xuất thần.
Vừa rồi, anh nhìn thấy mất mát trên mặt Đường Ôn quá rõ ràng.
Cô luôn luôn như vậy, mọi cảm xúc đều viết hết lên mặt, so với những người thích sân si hạch họe thì như thế là quá đơn thuần.
Con người càng lớn càng phức tạp, mỗi khi nghĩ vậy, anh tình nguyện mong cô mãi mãi chỉ là một đứa trẻ —— chỉ cần mất hứng là sẽ làm nũng đòi anh dỗ.
Nhưng anh hiểu rằng, họ không thể như trước đây nữa, đã đến lúc chậm rãi hâm nóng quan hệ giữa hai người rồi.
Tính cách của Đường Ôn rất dễ được người khác yêu thích, cho nên mấy tên cứ lởn vởn quanh cô, đối với anh không thể không nói chính là uy hiếp.
Nghĩ vậy thôi cũng làm anh rầu hết cả người.
Lục Hoài Sâm uể oải lật lật quyển vật lí trong tay, len lén liếc Hứa Hành Niên cách một lối đi nhỏ, đắc ý cười nói: "Này, về phương diện làm sao để chung sống với con gái, cậu còn phải học hỏi tớ nhiều."
Cậu ta rất rõ ràng những băn khoăn lo lắng trong lòng anh.
"Học hỏi cậu?" Hứa Hành Niên không cho là đúng, lướt qua cậu ta nhìn Lạc Nhan đang nhíu mày giải đề vật lí, dừng một chút, lại cười khẽ, "Cược không, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiec-duoi-nho-ngot-ngao/60214/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.