Editor: envi
Đường Ôn thật sự không nghĩ tới, lần đầu tiên viết kiểm điểm của cô lại là viết cho Hứa Hành Niên.
Lúc cô bảo viết bản kiểm điểm, mọi người thậm chí cả thành viên trong ban kiểm tra kỷ luật đều nín thở nhìn cô, Đường Ôn bị nhìn chằm chằm đến mức da đầu tê dại, mặt quẫn bách như sắp nhỏ máu đến nơi, vội vàng xấu hổ buông áo sơmi của anh ra.
Đúng lúc này, Hứa Hành Niên đột nhiên cong lưng xuống nhìn cô nàng, đôi mắt sâu thẳm như ánh nến lấp lánh trong đêm tối, thẳng tắp dừng lại trên người cô, ngữ khí bình đạm: "Kiểm điểm cái gì?"
Rõ ràng là một câu hỏi rất đơn giản, cô lại cực kì cảm thấy trong lời anh còn có ẩn ý, ngọ nguậy giữ lấy lòng cô.
Cô khẩn trương nuốt nước miếng, mềm giọng lắp ba lắp bắp: "Ừm... Ừm... không được nói chuyện trong giờ đọc sách buổi sáng......"
"Gì nữa?"
"...... Ừmm... Không được làm mất trật tự lớp trong giờ đọc sách buổi sáng."
Anh gật đầu: "Còn gì nữa?"
Còn nữa!??
Còn gì nữa chứ hả???
Cô cũng không thể trước mặt nhiều người như vậy nói rõ mấy cái tin nhắn tán gẫu kì lạ hồi tối qua đâu!?
"Em......"
Cô nhìn thành viên ban kỉ luật đang tụ tập đứng trước cửa lớp, lại dùng dư quang liếc cả lớp đang nhìn mình chằm chằm, trái tim khẩn trương đập loạn.
Thấy cô không nói lời nào, Hứa Hành Niên lại ghé sát vào một tẹo, tóc mái trên trán sắp dán vào mặt cô luôn rồi.
Vầng trán cao rộng, áo sơmi trắng không nhiễm một hạt bụi tản ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiec-duoi-nho-ngot-ngao/60212/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.