Editor: envi
Lúc Đường Ôn về lớp, Tần Phong đang đứng ngoài hành lang hóng gió, cô hiển nhiên cũng chẳng để tâm chuyện hồi chiều, bình tĩnh bê ghế đến bên tủ lấy sách vở.
Tần Phong vừa thấy cô, câu môi cười, lười nhác nhét tay trong túi quần dựa vào tủ sách.
Đường Ôn vặn khóa, lạch cạch mở tủ sách của mình ra, vừa lẩm nhẩm hát vừa tìm sách.
"Cộc ——"
Đột nhiên cánh tủ bên kia phát ra tiếng vang lanh lảnh, sau đó lại đập bộp lại vào cạnh tủ.
......
Cô sửng sốt, chậm rì rì đóng tủ lại nhìn Tần Phong đang dựa vào tủ nhếch môi, xanh mặt nhìn mình.
"Thật xin lỗi thật xin lỗi!" Cô vội vàng bước xuống ghế, cúi người xin lỗi Tần Phong, ngẩng đầu lên lại cảm thấy khoảng cách chiều cao giữa hai người quá bất lợi để nói chuyện, nghĩ ngợi thế nào lại lần nữa đứng lên ghế.
Tần Phong ba chấm.
Cậu ta hừ cười một tiếng, quả thật đầu chỏm bị Đường Ôn đập tủ vào, chỉ vào trán mình nói: "Bị cậu đập."
Ánh đèn hành lang hơi tối, cô đưa mắt nhìn sát lại một chút, cũng không cảm thấy có gì khác thường.
Cơ mà quả tóc chỏm kia bị đập không "chỏm" lên được nữa.
Tiểu cô nương nhăn mũi, hơi quẫn, cô liếc mắt nhìn "đầu sỏ gây tội" đang đập qua đập lại như cánh quạt, chợt lóe lên một suy nghĩ, thăm dò: "Nếu không, cậu cũng dùng cánh tủ đập lại tớ?"
Tần Phong tiếp tục ba chấm.
Đường Ôn thấy dáng vẻ kia của cậu ta, tám phần là không đồng ý, thở dài khóa tủ lại, suy nghĩ một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiec-duoi-nho-ngot-ngao/60209/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.