Editor: envi
Không biết bắt đầu từ khi nào, trong mắt, trong lòng cô, tất cả đều đã bị anh lấp đầy.
Thích đến mức dùng hết khả năng để bản thân trở nên ưu tú hơn, đủ để đuổi kịp bước chân anh.
Ánh đèn nhu hòa khắc họa ngũ quan của người con gái, khiến khuôn mặt kia vừa dịu dàng lại an tĩnh, cô cười nhẹ, không còn sự khẩn trương cùng lo âu như lúc mới bước vào phòng nữa mà thay vào đó là dáng vẻ rất điềm nhiên, giống như đang trả lời một vấn đề hết sức đơn giản.
Khuôn mặt với nụ cười cong cong như tỏa ra muôn ánh sao trời, lại như lốc xoáy cuồn cuộn, cuốn Hứa Hành Niên chìm sâu vào đó.
Hầu kết của anh không tự chủ được trượt lên xuống, đầu ngón tay đang cầm bút máy cũng tê dại, lồng ngực như bị một luồng khí nóng trào lên đến mức khó thở.
Cả trái tim như rơi vào một hồ nước gợn sóng, không ngừng đảo lộn lý trí anh.
Trong giây phút ấy, anh đột nhiên rất muốn đứng dậy, ôm cô vào lòng mình, thầm thì nhỏ to bên tai cô tâm tình kích động của mình ngay lúc này.
Thiếu chút nữa là anh đã không nhịn được rồi, muốn làm như vậy thật ——
Mãi đến khi Đổng Kha cầm không chắc bút trong tay, chiếc bút rơi xuống chân bàn.
Tiếng bút rơi lạch cạch trong phòng họp yên tĩnh trở nên cực kì rõ ràng, lập tức kéo lực chú ý của anh về.
Anh giãn mày, tầm mắt mơ hồ dần tập trung trở về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiec-duoi-nho-ngot-ngao/1994971/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.