Mặc dù tông giọng của Hình Sở Nhan rất nhỏ, nhưng Nghiêm Nhất Thành ngồi sát bên cạnh không muốn nghe cũng không thể.
Anh bất ngờ lắc mạnh tay đang nắm tay cô, trầm giọng hỏi: "Đến bây giờ em vẫn giữ suy nghĩ rời bỏ anh?"
Môi dưới của Hình Sở Nhan hơi vểnh lên mếu máo, tủi thân phân trần: "Dù gì anh cũng đâu có cần em..."
Nghiêm Nhất Thành lên giọng "Ờ" một tiếng, Hình Sở Nhan theo phản xạ ngạc nhiên ngước mặt nhìn anh. Đến lúc này, cả hai mới thật sự nhìn thẳng vào nhau.
Không chỉ riêng mỗi Hình Sở Nhan, sắc mặt của Nghiêm Nhất Thành cũng chẳng tốt hơn cô là bao, dưới mắt anh thâm quầng, xương mặt lộ rõ vì gầy.
Hình Sở Nhan thẫn thờ không rời mắt khỏi gương mặt của Nghiêm Nhất Thành, ý nghĩ anh vẫn sống tốt khi không có cô tan biến ngay tức khắc. Cả cảm xúc mạnh mẽ định vươn lên của Hình Sở Nhan chốc lát đã xìu xuống, nét mặt lộ ra sự hối hận.
Bàn tay của Hình Sở Nhan nằm trong lòng bàn tay của Nghiêm Nhất Thành bỗng run lên, anh khẽ siết chặt ngón tay ngỏ ý quan tâm, nhưng không ngờ chỉ một hành động nhỏ lại khiến nước mắt đè nén trong cô rơi ra.
Hình Sở Nhan cúi đầu trước Nghiêm Nhất Thành, cố khống chế lại cảm xúc dâng trào, nghẹn ngào nhận lỗi: "Em sai rồi, đều là do em suy nghĩ trẻ con nên mới gây ra chuyện này. Nhưng mà họ dám động đến anh, họ dám xem thường anh nên em... em mới..."
Càng về sau ý tứ truyền đạt của Hình Sở Nhan càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiec-duoi-nho-giau-trong-tim/457908/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.