Dường như kể từ lúc tiến đến mối quan hệ hẹn hò với Hình Sở Nhan, trái tim của Nghiêm Nhất Thành yếu đuối đi thấy rõ. Đơn giản là một câu nói thoáng qua tai của cô cũng đủ khiến Nghiêm Nhất Thành mất ngủ cả đêm.
Sáng hôm sau, tâm hồn của Nghiêm Nhất Thành vẫn còn lơ lửng trên mây, mỗi lần nhớ tới chuyện tối qua ở công viên lại vô thức cúi đầu cười xấu hổ.
Bà ngoại Nghiêm Nhất Thành mỗi lần thấy anh trạng thái "vui vẻ một mình" liền tự động hiểu ra lý do phía sau. Có điều, dù có lo lắng thì bà cũng không thể làm gì khác, dẫu gì Nghiêm Nhất Thành là lần đầu yêu đương, dĩ nhiên chưa thể tự điều chỉnh cảm xúc bản thân.
Qua tám giờ rưỡi Hình Sở Nhan đã đến Trung tâm làm việc, đến tầm chín giờ Hà Chấn Kiệt có hẹn ghé qua cùng Nghiêm Nhất Thành ra ngoài.
Lúc vừa thấy mặt mũi của Nghiêm Nhất Thành, Hà Chấn Kiệt có hơi giật mình nhìn vết bầm mờ trên trán anh, không khỏi nghi hoặc dò hỏi: "Mặt mày bị gì vậy?"
Nghiêm Nhất Thành ngồi ở thềm nhà, mặc áo thun tay lửng cùng quần kaki ngắn trên đầu gối màu kem. Anh cẩn thận mang vào chân đôi giày được Hình Sở Nhan tặng đã giành lại từ Hà Chấn Kiệt, kích cỡ hoàn toàn vừa khít.1
Nghe cậu ta hỏi, anh nhếch môi cười bất lực một cái, từ tốn đáp: "Hôm qua vừa về tới nhà, bà ngoại thấy mặt Sở Nhan bị sưng nên hỏi lý do, tao chỉ mới nói tới hai chữ 'Tại con' thì cán chổi đã bay thẳng vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiec-duoi-nho-giau-trong-tim/457870/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.