1.
Từ tiểu học trở đi, trên bàn của cậu luôn có những bức thư tình, nét chữ vụng về, nội dung đơn giản, rõ ràng: Bùi Trí Húc, em thích anh.し
Cậu cùng bàn với một cô bé nói nhiều, hết lần này đến lần khác cô bé lại kiếm chuyện với cậu, hét lên: “Cánh tay của cậu chạm vào chỗ đó của tôi rồi!”
Các cô bé khác ngồi bên cạnh nhìn sang, trong mắt lộ ra vài phần ghen tị.
Cô bé cùng bàn vẽ ba đường tám vạch. “Sau này không cho phép cậu vượt qua đường ranh giới này.”
Bùi Trí Húc cúi gằm mặt tiếp tục đọc sách mà không thèm để ý, trong khi người cùng bàn tự hào hất cằm lên như một chiến binh chiến thắng, nhưng ánh mắt vẫn lưu luyến nhìn cậu.
Ngày hôm sau, Bùi Trí Húc ngồi ở ghế cạnh bục giảng.
Chỗ ngồi đó vốn dành cho học sinh học kém, nhưng anh muốn ngồi đó, chủ nhiệm thích anh, đương nhiên là đồng ý.
Bạn cùng bàn ban đầu ngơ ngác nhìn cậu và vào buổi trưa bật khóc rất to.
Ngoại trừ cô bé, tất cả các bạn nhỏ trong lớp đều đang cười.
Hạ Thanh tham dự buổi họp lớp cấp một với anh, nghe được chuyện này, trên đường trở về không giấu được nụ cười.
Cô nói: “EQ anh thấp thật.”
Bùi Trí Húc một tay giữ vô lăng, chống khuỷu tay còn lại vào cửa kính xe, vẻ mặt điềm tĩnh.
Hạ Thanh lại nói: “Anh không biết cô ấy thích anh sao?”
Bùi Trí Húc: “Anh không quan tâm.”
“EQ anh thấp thật đấy.”
Anh quay đầu lại liếc cô một cái, đôi mắt dài hẹp sâu trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiec-coi-trang/1715019/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.