Khi Lý Mạn đến chỗ nhà ga phía anh trời đã tối, bên cạnh là dãy núi cao, từng nhành cây trên sườn núi bị gió thổi phần phật, xung quanh trống trãi, cô không biết đến chỗ anh phải đi hướng nào.
Cô ngồi trên ghế nhà ga, tấm biển quảng cáo ở hai bên cho mưa chắn gió, nước chảy mãi trên mái hiên dài, con đường nhựa ở đây dường như lâu rồi không được chỉnh sửa, mặt đường thỉnh thoảng còn có vài vết nứt, hạt mưa rơi trên mặt đất liên tục và nặng nề.
Cô gọi điện thoại cho Bùi Nghiệp Khôn, tiếng mưa rất lớn, át hẳn cả âm thanh tút tút, tứ phía vắng lặng, vài chục giây lại dài dằng dặc.
Anh không nhận cuộc gọi của cô cũng không trả lời Wechat, gọi mãi đến khi điện thoại bên kia tắt máy không liên lạc được.
Lý Mạn kiểm tra lịch, tuần này anh làm ca đêm, giờ này chắc là anh đang ngủ.
Có lẽ anh ngủ thiếp đi, có lẽ anh đi ăn cơm quên mang theo điện thoại, có lẽ là đổi ca.
Lý Mạn đặt bánh ga-tô bên cạnh, lớp mỡ của con vịt quay đông lạnh chuyển sang màu trắng, cô cúi đầu nghịch điện thoại, trong thư viện ảnh chỉ toàn là hình tự sướng của Bùi Nghiệp Khôn, một lần xem là một lần cười, con người này không biết xấu hổ gì cả.
Kéo lên kéo lên nữa thì nhìn thấy một tấm chụp rõ ràng, ngón tay Lý Mạn dừng lại, chăm chú nhìn ngắm rồi sau đó lướt đi tiếp.
Càng lúc bóng đêm đen mù mịt lại chậm rãi trườn tới, hai bên đường có vô số đồng ruộng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiec-coi-trang/1714998/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.