Quay về khu vực nướng đồ, trên băng ghế đá dài, Lý Mạn ngồi phía ngoài cùng, cách một khoảng với anh.
Từ Khiết bê hải sản nướng xong lên, "Nhân lúc còn nóng ăn đi, nếm thử tay nghề của hai vị đầu bếp kia nào."
Bùi Nghiệp Khôn đưa lon bia cho Lý Mạn, nói: "Mở ra."
Lý Mạn kéo bật nắp bia cho anh, cầm lấy xâu mực nướng ăn.
Lâm Vĩ bưng cánh gà nướng qua, hỏi Lý Mạn: "Mùi vị thế nào?"
Lâm Vĩ chính là người tốt nghiệp Đại học Thanh Hoa làm nghề IT mà Từ Khiết nhắc đến, người hơi gầy, mang mắt kính rất dày, nhìn qua không phải là loại người tâm địa gian xảo.
Từ Khiết ho một tiếng, nói chòng ghẹo: "Sao cậu không hỏi bọn tôi có ăn ngon không."
Lâm Vĩ gãi đầu, xoay người đi về phía lò nướng, dường như có chút xấu hổ.
Một chàng trai khác chọc cánh tay Lâm Vĩ, vừa cười vừa nói gì đó.
Đồng nghiệp nữ của Từ Khiết nói với Lý Mạn: "Em gái, cậu ta ghẹo em đấy, vừa rồi bọn chị mới nói với Từ Khiết đấy, Lâm Vĩ nhìn em hai con ngươi sắp rơi ra đến nơi rồi, đi sang đây nướng đồ cũng là cậu ta nói, đồng nghiệp với nhau hai ba năm, lần đầu thấy cậu ta có ấn tượng tốt với con gái, em có muốn thử chút không? Bọn chị dám đảm bảo cậu ta là người đàn ông nội trợ cần thiết, hơn nữa còn từ Thanh Hoa..."
Bùi Nghiệp Khôn uống vài ngụm bia, cười nói: "Thì ra các cô đã sớm có âm mưu như vậy rồi à."
Đồng nghiệp Từ Khiết nói: "Em gái,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiec-coi-trang/1714951/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.