Quán cà phê Lam Điều, căn phòng vẫn vậy, nhưng lần này người ngồi với Tô Mộng là Tô Vân.
- Là cậu?
Tô Mộng tự ình là đã chuẩn bị tâm lý rất tốt, nhưng rốt cuộc vẫn không khỏi bật ra câu hỏi.
- Là tớ.
Tô Vân thản nhiên đáp, vẻ mặt không chút biểu cảm.
Tô Mộng quay đầu nhìn dòng xe như nước chảy, cảnh tượng vội vã của mọi người, cô không biết phải đối mặt với Vân như thế nào. Mặc dù cô đã gần như khẳng định Vân là người đem tư liệu của công ty cho bên thiết bị điện, thế nhưng khi nghe Vân tự mình thừa nhận, vẫn cảm thấy chấn động. Một tiếng "Là tớ" của cô, làm cho Mộng đau lòng. Từ trước tới giờ, cô chưa bao giờ nghĩ sẽ có một ngày, cô và Vân trở thành những người xa lạ, mà bây giờ quan hệ của hai người có lẽ so với người dưng còn chả xong.
- Vì sao chứ?
- Cậu không biết? Tớ cảm thấy cậu hẳn là hiểu rõ tớ mà.
Vân nói mà không nhìn Tô Mộng.
- Tớ hiểu rõ cậu? Trước kia tớ cũng tưởng là vậy, nhưng rồi tớ nhận ra là mình thực sự đã lầm to! Tớ không hiểu, thực sự là không hiẻu! Vài ngày trước, cậu đột nhiên đòi tuyệt giao với tớ, rồi dọn ra ngoài, tiếp đó lại từ bỏ công việc mà chúng ta phải vất vả mới có được. Vì sao vậy?
Vân, cậu rốt cục là làm sao vậy?
- Bởi vì chúng ta không còn là bạn nữa.
Lời nói lạnh như băng, có lẽ chúng ta thực sự không còn là bạn nữa, Tô Mộng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiec-bong-tai-dinh-uoc/103964/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.