Trong phòng làm việc của Tang Nhi Hoàn. Hoàn tuy còn trẻ nhưng cơ ngơi khá lớn, phòng làm việc của chàng rất rộng. Trang bị điện thoại tự động, một bộ sa lông đắt tiền, chung quanh toàn cửa kính nên trông thật sáng sủạ Phòng thiết kế có máy điều hòa nhiệt độ, không khí lúc nào cũng mát mẻ.
Trong phòng bây giờ ngoài Nhã Tịnh ra còn ba người nữa, đó là cô Lan, Nhi Khải, anh của Nhi Hoàn và Hoàn. Hoàn cất tiếng hỏi:
- Cô sinh năm nào nhỉ?
Tịnh ngẩng lên đáp:
- Ngày 20 tháng 3 năm 1956. Nhằm mùa xuân, cả nhà ai cũng mong là sẽ có một đứa con gái nhu mì, dễ thương, nhưng không ngờ laị sinh ra tôi, nhiều lúc còn quậy hơn cả con trai nữạ
- Thôi bây giờ chúng ta ôn bài một tý nhé?
Người nói không phải là Hoàn mà là Khảị Anh của Hoàn chỉ lớn hơn em có một tuổi, mà dáng dấp bệ vệ, nghiêm nghị hơn. Nhã Tịnh tưởng ít ra phải trên Hoàn bốn năm tuổị Khải cũng cao lớn như Hoàn, có điều với cặp kính gọng vàng trên mũi, anh ta có vẻ nghiêm khắc và khó chịu hơn. Điều này cũng có thể thấy rõ qua bộ âu phục phẳng phiu tề chỉnh. Những con người có nội tâm khép kín như anh chàng này, chắc chắn là anh ta đòi hỏi nhân viên của mình một kỷ luật thép. Nhã Tịnh đến đây lần thứ 3 rồi, nhưng vẫn không sao chịu được thái độ hách dịch khó ưa của Khảị
Nhã Tịnh nhướng mày nói:
- Tôi không thích thái độ ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiec-ao-mong-mo/2490374/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.