“Cậu….. có chuyện gì vậy?”
Chu Sĩ Tranh có chút mờ mịt nhìn bốn phía, sau đó ngẩn đầu nhìn người trước mặt, có chút hoang mang hỏi lại: “Đã xảy ra chuyện gì.”
Đối phương ngừng một chút, do dự nói: “Lúc nãy tôi không cẩn thận thấy được trên người của cậu….. đều là vết thương.”
“Không có gì.” Cậu nói.
Chu Sĩ Tranh cuối cùng cũng phát hiện ra, nơi này chính là một góc sân vậnđộng, cách đó không xa là bể bơi, ánh mặt trời từ bên ngoài chiếu xuyênqua lớp cửa sổ chiếu rọi khắp nơi, cả bể bơi tràn ngập quang mang, óngánh chói mắt. Thiếu niên trước mặt chỉ mặc một cái quần bơi, thân hìnhrắn chắc thon dài, còn cậu thì đang mặc đồng phục.
Cậu đột nhiênnhớ lại, chính mình đã nói dối là bị cảm mạo để không cần xuống nướctrong tiết học bơi. Thật ra không phải bởi vì chán ghét bơi lội, mà vìchính mình không thể để lộ cơ thể. Nếu như cởi đồng phục ra, những vếtthương trên người sẽ bị nhìn thấy; tuy rằng những miệng vết thương dữtợn vốn cũng đã khép lại, nhưng những dấu vết vẫn còn rất rõ, nếu đểthầy giáo nhìn thấy sẽ hỏi đến, sự việc sẽ không ổn.
Người trước mắt…… tên là Lí Cẩn.
Là chàng trai nổi tiếng nhất trong lớp, thành tích khá bình thường, nhưngvề phương diện vận động lại rất nổi trội, diện mạo cũng rất khá, thựclàm người ta hoan nghênh. So với cậu hoàn toàn tương phản. Thành tíchcủa Chu Sĩ Tranh tốt lắm, nhưng hoàn toàn không có bằng hữu, tính cáchcũng vô cùng hướng nội, không tham gia câu lạc bộ nào, là một người độclai độc vãng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chich-thi-nhat-trang-du-hi/1539717/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.