“Dục Nhi, hôm nay ra ngoài làm gì vậy?” Tay Tại Trung bị Dục Tú kéo đi, một đường đều là Dục Tú dẫn y, mặc dù bản thân từ nhỏ tới lớn đều ở Thánh Viêm, nhưng sau khi bị mù thì cảnh vật đều giống như xa lạ.
“Dục Nhi, chậm một chút, như thế này sẽ quên mất đường về đó.” Hài tử này rất thích chơi đùa, hài tử mới năm tuổi mà, đó cũng là thiên tính của nó a.
“Nương, không sao đâu, Dục Nhi đều nhớ kỹ đường ở đây rồi.”
“Ngươi hài tử này..... ” Tại Trung cười cười, bọn họ tiếp tục đi.... .
“Mứt quả nào.... Mua mứt quả đi...... ”
Dục Tú vừa nghe thấy có bán mứt quả, liền nghe tiếng mà đi tới.
“Nương, con muốn ăn mứt quả..... ”
Tại Trung sờ sờ đầu bé, “Được, con đưa nương qua được không?”
Dục Tú lập tức nhét mứt quả vào miệng, “Thật ngọt a.... ”
Tại Trung mỉm cười.
Trí Luật không phải cố ý muốn nhìn bọn họ đâu, chỉ là bé thiên chân vạn toán (ý là bé đã tính toán kỹ lắm rồi ^^),xuất cung cư nhiên lại không mang theo ngân lượng a. Ai, hiện tại thấy có mứt quả, chỉ có thể ngây ngốc mà nhìn thôi, bé ngơ ngác nhìn mứt quả trong tay Dục Tú đang giảm đi từng chút một.....
Dục Tú dường như cũng cảm thấy có người luôn luôn nhìn bé, bé ngẩng đầu thì thấy một nữ hài tử rất khả ái đang nhìn.... mứt quả trong tay bé. Ánh mắt của nữ hài kia giống nương rất là đẹp a, khiến Dục Tú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chich-ai/2738498/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.