Hôm nay, Tại Trung đang ngồi trong đình ở hoa viên, “Tại Trung....” Tại Trung quay đầu thì thấy Xương Mân đang đi về phía y.
“Mân... Xương Mân, sao ngươi lại tới đây?” Tại Trung vốn muốn gọi Mân vương, nhưng lại sợ Xương Mân như lần trước, cho nên đành phải sửa lại.
“Ta nha, ta nghĩ nếu ngươi nhớ ta thì sẽ như thế nào a?”
“Này....” Nghe Xương Mân nói, Tại Trung cảm thấy trên mặt hơi nóng.
“Được rồi, không đùa ngươi nữa, ngươi xem ta đưa ai tới này?” Nói xong, liền gọi người kia tới.
“Ca ca.....” khi Tại Trung nhìn thấy người nọ, không nhịn được mà kêu lên.
“Tại Nhi.... ” Tuấn Tú đi tới gần Tại Trung, con người mà mỗi ngày bản thân đều nhắc tới hiện đang đứng trước mặt hắn. Tại Trung trong mắt đầy lệ, nhào vào trong lòng Tuấn Tú (sao ta có cảm giác như thế này rất kỳ quái???)
“Ca, cuối cùng ngươi cũng tới gặp ta.” Tuấn Tú đưa tay ôm nhẹ lấy thắt lưng của y, vuốt vuốt mái tóc như thác nước của Tại Trung, “Thực xin lỗi, ca nên bảo hộ ngươi, thực xin lỗi, Tại Nhi..... ”
Sau một lúc, Tại Trung nói với Xương Mân: “Xương Mân a, cám ơn ngươi.”
“Ngốc, đừng khóc, nhìn thấy ca ca không phải nên vui mừng sao?”
“Ân.” Nói xong còn hít hít mũi, khả ái vô cùng. Tại Trung a, nhìn thấy ngươi vui vẻ như vậy, ta cũng sẽ vui vẻ, còn nữa, ta yêu ngươi, Xương Mân nói ở trong lòng.
“Hiện tại Tuấn Tú đã là phó tướng của ta, qua một tháng nữa, chúng ta sẽ tới biên cảnh. Nơi đó đang xảy ra nổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chich-ai/131970/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.