Trên đường người người qua lại không ít, mà Lâm Duệ càng không nghĩ tới chính mình chịu lạnh hẹn Cố Ngôn Đình ra lại bị đối xử như vậy. Ở cái nơi này hứng gió lạnh mà chỉ bàn luận chuyện quần bông với Cố Ngôn Đình! Y nhất thời không nhận ra hiện nay làm gì còn ai mặc quần bông, vậy mà Cố Ngôn Đình lại còn đem quần bông đến đưa cho y. Hai chuyện này đồng dạng không thể tưởng tượng nổi, lại còn phát sinh trên người Cố Ngôn Đình khiến người khác khó có thể tiếp thu nổi.
Y hít mạnh một hơi, kinh ngạc qua đi lại khiến y càng khó chịu. Cái túi trong tay như gai nhọn đâm vào tay y, y liền mạnh mẽ đẩy về phía Cố Ngôn Đình. Lâm Duệ qua hơn nửa ngày mới khó có thể tin hỏi:” Anh vừa nói cái gì “
Cố Ngôn Đình khó hiểu a một tiếng sau đó nói
” Chân em bị đau không phải do lạnh, anh không biết sao ” Lâm Duệ nhìn hắn quay đầu sang hướng khác không nhìn đến mình, thanh âm trái lại càng thêm bén nhọn. Cố Ngôn Đình muốn nói lại thôi liếc nhìn y, sau lại thấy sắc mặt y tái nhợt, lời muốn nói lại càng khó.
Đó cũng không phải kết quả mà Lâm Duệ mong muốn, mà Cố Ngôn Đình ác ý nói như thế cũng không hề như y mong đợi lúc đầu. Cho nên y cố hít thở thật sâu, cứ trầm mặc như thế cho đến khi khí quản cũng muốn bị đóng băng lại y mới mơ hồ áp xuống tức giận thì thào hỏi:” Cố Ngôn Đình,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chia-tay/1927779/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.