8.
Trong nhà hàng, tôi gặp lại hai người tôi không muốn gặp lại nhất.
Khi đang đi tới chỗ rẽ, tôi nhìn thấy một người đàn ông và một người phụ nữ đang ngồi ăn tối với nhau, trong một cái bàn đặt ở góc phòng. Người phụ nữ mặc một thân váy sườn xám kiểu Trung Hoa màu đen, khiến cô ta nhìn vô cùng quyến rũ. Mái tóc xoăn được búi gọn lại bằng một cây trâm bạc tinh xảo. Mỗi một động tác của cô ta đều khiến người khác si mê. Người phụ nữ đó là Văn Vi. Người đàn ông ngồi đối diện cô ta không ai khác là Tống Trầm.
Văn Vi nhìn thấy tôi trước, cô ta lấy khăn giấy nhẹ nhàng lau khóe miệng, vuốt ve góc váy, cười tủm tỉm đứng lên nhìn tôi.
"Đã lâu không gặp, Lâm tiểu thư."
Tôi không hề căm ghét Văn Vi, tất cả là do tôi sai, tôi sai khi yêu lầm người mà thôi. Cô ta xuất hiện là để cảnh tỉnh tôi, đưa tôi trở về với cuộc sống đúng đắn. Có thể ngày đó cách xử sự mãnh liệt của Văn Vi làm tôi sợ hãi. Nhưng ánh mắt cô ta nhìn tôi giống như đã hiểu rõ mọi thứ. Mà cô ta là một thợ săn.
Tống Trầm cũng nhìn thấy tôi, nhưng hắn không có biểu hiện gì đặc biệt, hắn bình thản nhìn tôi giống như nhìn một người xa lạ, không liên quan gì đến hắn.
Văn Vi bước hai bước tiến về phía tôi, tiếng giày cao gót giẫm trên mặt đất của cô ta rất dứt khoát, tư thế cũng rất uyển chuyển. Cô ta bước tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chia-tay-tra-nam-toi-tim-duoc-ban-trai-sieu-cap-yeu-toi/2780198/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.