1.
Tôi mua cho Tống Trầm loại bánh ngọt hắn thích ăn nhất. Giữa trời nắng như thiêu đốt, tôi đứng dưới nhà hắn, chân thành gửi tin nhắn cho hắn.
"Anh có rảnh không? Em có mua bánh ngọt cho anh nè. Bây giờ em đang đứng dưới nhà anh. Anh xuống lấy nhé?"
Tôi đã chờ rất lâu nhưng Tống Trầm vẫn chưa trả lời tin nhắn. Cái bánh ngọt trong tay không thể chịu nổi thời tiết nóng nực giữa trưa nên lớp bơ phía trên đã bắt đầu chảy ra. Cái bánh ngọt ban đầu được làm đứng thẳng hiện tại đã xẹp xuống rất nhiều.
Tiếng thông báo có tin nhắn mới vang lên. Tôi vội vàng cầm điện thoại lên xem, là tin nhắn trả lời của Tống Trầm.
"Bây giờ anh không có ở nhà, em về đi.”
Tôi thất vọng cụp mắt xuống, suy nghĩ hay là để bánh trước cửa nhà cho hắn. Ngày thường Tống Trầm không cho phép tôi đi lên lầu, chỉ cho tôi đứng dưới lầu chờ hắn nhưng hôm nay hắn không ở đây. Tôi có nên đi lên lầu không?
Tôi đang đi tới đi lui suy nghĩ thì nhìn thấy từ trên tầng lầu nhà Tống Trầm có hai người sánh vai bước ra. Là một người đàn ông và một người phụ nữ. Người đàn ông đang dịu dàng nghiêng đầu nhìn về phía người phụ nữ, ân cần che dù cho cô ta, tránh cho ánh nắng gay gắt làm người phụ nữ khó chịu.
Hai người họ nhìn rất xứng đôi. Nhưng thấy cảnh này, trong lòng tôi lại cảm thấy rối ren xen lẫn hoảng sợ. Tôi sợ bọn họ nhìn thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chia-tay-tra-nam-toi-tim-duoc-ban-trai-sieu-cap-yeu-toi/2777604/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.