"Dạ." Phương Nhiên Tri không do dự trả lời.
"Vậy lúc anh về có thể gọi người đến lắp." cậu đi đến bên chậu cây, cầm điện thoại đưa lên ngang mặt, nhìn Lục Tễ Hành qua màn hình ở khoảng cách gần "Cũng có thể lắp trong phòng ngủ."
"Không muốn riêng tư à?" Lục Tễ Hành bảo cậu quay về giường nằm, ánh mắt chăm chú nhìn, giọng hơi khàn khàn.
Phải rồi, còn riêng tư nữa, Uông Thu...... nhưng người này sẽ không đến biệt thự, anh nhất định sẽ không biết. Phương Nhiên Tri co chân dang rộng, tựa vào đầu giường, lắc đầu nói "Em không có riêng tư."
Sau đó nhấn mạnh "Từng chỗ trên người em, từ trong ra ngoài, anh đều biết hết, không có riêng tư."
Đây quả là lúc có thể khiến người khác nói lời thật lòng, Lục Tễ Hành nheo mắt "Chỉ Chỉ, tôi cũng vậy."
Đuôi cáo mềm mại cọ xát vào đùi cậu, cuối cùng Phương Nhiên Tri cũng cảm thấy ngứa, ảnh hưởng đến cuộc trò chuyện video của cậu với Lục Tễ Hành, cậu nắm đuôi cáo, giữ chặt trong tay "Nó cứ lắc mãi...... em dừng một chút đã."
Giọng cậu rất nhẹ nghe như không có tự tin, giống như không giải thích thì Lục Tễ Hành sẽ trách cậu vậy, nhưng anh là một kim chủ rộng lượng, nào vô lý thế được.
Tuy nhiên, những lúc Lục Tễ Hành nhỏ nhen thì càng vô lý hơn, ra lệnh nói "Buông ra."
Phương Nhiên Tri "......"
Sai lầm rồi. Phương Nhiên Tri đành phải ấm ức buông tay, đuôi cáo lập tức rung lắc mạnh hơn, như lâu ngày không gặp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chia-tay-thoi-ma-sao-anh-ta-bong-dung-dien-the/3546019/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.