Đèn trong phòng ngủ sáng sủa, mọi nơi nó chiếu đến đều nhìn thấy rõ ràng.
Hai bên đầu dây nhất thời không ai nói chuyện, Phương Nhiên Tri quay vùng hơi sưng tấy trên người cho Lục Tễ Hành xem, xung quanh vẫn còn ửng đỏ.
Lục Tễ Hành cau mày "Chưa hết sưng."
Phương Nhiên Tri thở rất nhẹ, vụng về ấn lên da chứng minh không đau "Có thể nhìn qua video không rõ lắm, thật ra cũng bớt sưng rồi."
"Đi lấy thuốc." Lục Tễ Hành nói như ra lệnh "Tự bôi."
Lục Tễ Hành "Tôi giám sát em."
Phương Nhiên Tri như đứa trẻ bị cha mẹ mắng vì không chăm sóc tốt cho bản thân, lập tức đáp lại "Dạ."
Phương Nhiên Tri có nhiều kinh nghiệm với những "vết thương nhỏ" thế này, Lục Tễ Hành cũng vậy. Chỉ là trước mắt hai người không ở cạnh nhau nên Lục Tễ Hành không thể chủ động giúp đỡ.
Dưới sự giám sát của anh qua màn hình, thuốc mỡ mát lạnh màu trắng đục được bôi lên vùng da đỏ, tan ra rồi trở nên trong suốt, như thể được bôi một lớp kem dưỡng ẩm.
Ngón tay cậu bôi đều, đầu ngón tay biến mất chốc lát rồi lại xuất hiện, mấy phút sau, Phương Nhiên Tri đòi khen nói "Anh à, xong rồi."
Khung cảnh trong video là phòng sách, chắc Lục Tễ Hành đang làm việc, giống như giám thị đang giám sát phải dành chút thời gian làm việc, hồi lâu không nói gì.
"Ừm, thấy rồi." trái cổ Lục Tễ Hành cuộn lên xuống, hắng giọng "Giỏi lắm."
Bản thân là người đòi được khen nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chia-tay-thoi-ma-sao-anh-ta-bong-dung-dien-the/3391537/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.