Phương Nhiên Tri nào dám nhận cuộc gọi, vứt di động sang một bên. Cậu sợ chỉ cần chậm một chút thì Lục Tễ Hành sẽ tức giận, không thể phản kháng được.
Giọng điệu của Lục Tễ Hành quá nghiêm túc.
"Không nhận sao?" người đàn ông cao lớn giảm bớt hơi thở trấn áp trên người, thản nhiên hỏi.
Phương Nhiên Tri lập tức lắc đầu, nói "Thời gian bây giờ của em thuộc về anh."
Lục Tễ Hành khen "Ngoan."
Tin nhắn wechat của Lục Khải đã nói rõ, bạn trai cũ lúc yêu sớm xa cách ba năm hiện đang ở Panama.
Gặp lại người yêu cũ chắc không gây gổ đánh nhau đâu nhỉ, hẳn là không có gì to tát.
Tiếng chuông lạc vào màn đêm như một bài hát thêm phần vui nhộn.
Lúc này ở Panama đã tám giờ sáng, Lục Khải không gọi điện được, bèn dứt khoát cất di động, không chịu thua kém trừng mắt nhìn nam sinh đứng cách mình năm mét.
Lục Khải giơ ngón giữa lên nói "Cậu còn trừng mắt với tôi, có tin tôi đánh cậu không."
Nam sinh cười lạnh đến gần, ánh mắt dán chặt vào khuôn mặt của Lục Khải, lúc sau như thể đã xác nhận xong, giễu cợt nói "Cặn bã."
Lục Khải cau mày "Thằng điên."
Ba năm qua đi ai còn nhận ra ai nữa, có thể nói mấy câu đã tốt lắm rồi, Lục Khải quay người bỏ đi.
"Lục Khải." nam sinh phía sau dõi theo, mặt không biểu cảm nói "Cậu tưởng tôi cố ý tìm tới đây chỉ để nghe cậu mắng tôi sao?"
Lục Khải quay đầu như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chia-tay-thoi-ma-sao-anh-ta-bong-dung-dien-the/3391535/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.