Thịnh Diễn Chi ăn xong chén cháo, hai hộ lí đều nhìn Lâm Cẩn với ánh mắt vô cùng vi diệu, giống như đang nhìn vị cứu tinh duy nhất, vừa cảm kích vừa mang theo kính nể thật sâu.
Phải biết rằng từ tối hôm qua đến giờ, vị Thịnh tiên sinh lai lịch không nhỏ này đã đem biết bao nhiêu hộ lí như các cô dọa sợ tới mức bỏ chạy, ngay cả chủ nhiệm cũng không có biện pháp với hắn.
Không nghĩ tới Lâm Cẩn vừa tới đây, chỉ nói hai câu đã khiến cho Thịnh tiên sinh thu liễm khí thế.
Tranh thủ lúc Lâm Cẩn còn ở đây, hộ lí vội vàng đem thuốc của Thịnh Diễn Chi bưng qua, cẩn thận nói: "Thịnh tiên sinh, ăn xong cháo thì có thể uống thuốc rồi."
Thịnh Diễn Chi nhíu mày: "Không uống."
Hắn từ nhỏ đã rất ghét việc uống thuốc, tình nguyện bị kim tiêm cũng không chịu uống mấy thứ thuốc kia, hơn nữa trong khoảng thời gian này uống nhiều thuốc ngủ, hiện tại vừa thấy đến viên thuốc liền sinh ra tâm lý chán ghét.
Hộ lí lập tức nhìn qua Lâm Cẩn với ánh mắt cầu cứu.
Lâm Cẩn cầm ly nước ấm nhét vào tay Thịnh Diễn Chi, nhàn nhạt nói: "Uống thuốc đi."
Thần sắc Thịnh Diễn Chi hơi cứng đờ, một lát sau đem ly nước đặt sang một bên, giống như không có việc gì nói: "Đợi chút nữa rồi uống."
"Uống ngay bây giờ." Lâm Cẩn tất nhiên sẽ không dễ dàng để hắn qua loa cho qua chuyện.
Thịnh Diễn Chi đành phải nói: "Sau khi ăn xong khoảng nửa giờ mới uống thuốc là tốt nhất."
Hộ lí kéo kéo ống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chia-tay-sau-tra-cong-dien-roi/906934/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.