Làn hơi nước trong phòng tắm bốc lên, Lục U mở đầy nước ấm trong bồn tắm, bọt xà phòng trắng và cánh hoa trôi nổi trên mặt nước đang bốc hơi.
Cô quay đầu nói với Tưởng Đạc: “Nước được rồi đấy, anh vào được rồi đó.”
Tưởng Đạc đi vào, thân trên không mặc gì cả, anh bước vào bồn tắm, hơi lạnh tản đi, thân thể lạnh như băng được xoa dịu.
Lục U ngượng ngùng dời ánh mắt đi, giận dỗi vẩy bọt xà phòng về phía anh: “Ở trước mặt em mà anh không kiêng kị tí nào sao?”
“Kiêng kị gì cơ?”
“Anh không sợ bị em nhìn thấy hết à?”
“Chuyện sớm hay muộn thôi.”
Khi Tưởng Đạc nói lời này, nét mặt anh rất tự nhiên, không giống như trêu đùa tí nào.
Nhưng câu “chuyện sớm hay muộn thôi” lại khiến Lục U không khỏi nóng mặt: “Anh ngâm trước đi, có thể ngủ ở trong đó một lát, khoảng thời gian này không liên lạc, chứng mất ngủ của anh đã đỡ chưa thế.”
“Không đỡ.” Tưởng Đạc trầm giọng nói: “Nghiêm trọng hơn rồi, mỗi ngày chỉ ngủ được khoảng ba, bốn tiếng.”
“Hèn gì nhìn anh mệt mỏi như thế.” Lục U vươn tay vuốt ve gò má và cằm của anh, đau lòng hỏi: “Có phải trong lòng anh có chuyện gì không?”
“Không sao đâu.”
“Thế anh ngâm một lát đi, quần áo sạch em đặt trên giá rồi, đêm nay đừng đi nữa.”
Đôi mắt đào hoa tuyệt đẹp của Tưởng Đạc có chút câu dẫn: “Em có đuổi thì anh cũng không đi.”
Lục U vỗ vào gáy anh: “Em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chia-tay-roi-toi-tim-duoc-moi-moi/3568201/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.