Chu An Ny hối hận xanh ruột, tại sao cô ta lại có một đồng đội heo như thế.
Vào lúc cô ta đang yên tâm để Lục U và Tưởng Đạc vào phòng mình tìm kiếm “chứng cứ phạm tội”, Chu Mỹ Cầm ở phòng là ủi lại có tật giật mình, len lén kiểm tra trong ngăn kép của tủ bát xem váy còn ở bên trong hay không.
Nhưng bà ta lại không ngờ rằng, Tưởng Đạc lại cho người ở lại, bắt quả tang tại trận.
Hiện tại người và tang vật đều tìm được rồi, chiếc váy đang đặt trong phòng là ủi.
Chu Mỹ Cầm đã sớm hoảng hốt, hối hận nói hết mọi chuyện ra, nói Chu An Ny dùng tiền thuê bà ta ra sao, dùng năm mươi nghìn để bà ta nghĩ cách xử lý cái váy kia.
Ban đầu Chu Mỹ Cầm vẫn hơi lo lắng, nhưng sau bà ta lại nghĩ, cái váy cũng chẳng đáng bao nhiêu tiền, cùng lắm thì bồi thường mười nghìn, bà ta vẫn có thể nuốt được bốn mươi nghìn.
Có điều bà ta lại không nghĩ tới, chỉ là một cái váy thôi mà, người mất lại không buông tha như vật quý hiếm gì không bằng, làm ầm chuyện này lên như vậy.
Trước đó Chu An Ny bảo bà ta đốt hoặc ném cái váy này đi, đừng để lại chứng cứ, nhưng bà ta vì tham chút lợi nhỏ nên mới giấu cái váy này đi, chuẩn bị sau khi xuống thuyền sẽ lén mang đi.
Vừa rồi thừa dịp mọi người vào phòng Chu An Ny tìm đồ, bà ta hoảng loạn muốn tiêu hủy chứng cứ, lại không ngờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chia-tay-roi-toi-tim-duoc-moi-moi/3568187/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.