Thẩm Tư Tư sống trong một căn nhà hai phòng ngủ nằm trong khu thương mại. 
Lục Ninh ngồi xếp bằng trên mặt thảm mềm mại, trước mặt là một chiếc bàn trà bốn chân làm bằng gỗ, trên bàn trà đặt mấy hộp đồ ăn gọi bên ngoài. 
Mặt cậu cau lại, khóe mắt ửng đỏ, cúi đầu không nói gì ăn đồ ăn. 
“Nhìn như bị bỏ đói ấy...” 
Thẩm Tư Tư nhìn bộ dáng ăn như hùm như sói của cậu, lộ ra vẻ mặt ghét bỏ: “Hóa ra ở nhà chị cậu không cho cậu ăn no à, đây là phần thứ ba rồi đấy!” 
Hôm nay Lục Ninh lo âu cả ngày, chưa bỏ được hạt cơm nào vào trong bụng, lúc này đã đói đến mức chân tay mềm nhũn. 
Cậu không thích giọng điệu khiêu khích châm chọc của Thẩm Tư Tư, máy móc nói: “Bao nhiêu tiền, em trả lại cho chị.” 
“230, chuyển cho tôi đi.” 
Lục Ninh móc điện thoại ra, dừng lại một chút, lại nhìn về phía cô: “Mấy thứ này… 230? Đắt như vậy á?” 
“Cậu cho rằng đây là căng-tin trường học của cậu à.” Thẩm Tư Tư ngồi trên ghế salon, khoanh tay lạnh nhạt đáp: “Quý trọng thời gian ở trường đi, sau này ra ngoài xã hội, cuộc sống không dễ dàng như cậu nghĩ đâu.” 
“Em chỉ thi được hơn 630 điểm.” Lục Ninh thở dài: “Không vào được đại học top đầu em cũng không muốn đi học nữa, muốn lập tức ra ngoài đi làm thêm kiếm tiền, giảm bớt gánh nặng của gia đình.” 
“Chỉ dựa vào thằng nhóc như cậu thì có thể kiếm tiền gì chứ.” 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chia-tay-roi-toi-tim-duoc-moi-moi/3568183/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.