*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
"Đi thôi, thất thần gì đó?" Lưu Tùng từ bãi đỗ xe đi ra đụng phải vai Lâu Duyên: "Thứ sáu tốt lành, không say không về."
"Xem cậu trâu bò chưa kìa, không phải uống một ly liền say à?" Lâu Duyên cùng cậu ta đi vào cửa: "Đi đâu?"
"Quán bar ở đường số mười lăm, Cá Cựu*."
* Nguyên văn cả câu như thế này"十五路那家吧, 怀个旧.", không biết mình có hiểu sai nghĩa không nữa, ai biết nhắc mình để mình sửa nha.
Một quán bar rất bình thường, từ năm nhất Lâu Duyên đã thường cùng Lưu Tùng đến đây.
Hiện giờ Lưu Tùng làm việc ở thành phố bên cạnh, hai người thỉnh thoảng mới dành chút thời gian tụ tập được, quán bar lâu năm này liền thành một lựa chọn không tồi.
Bạn bè đại học phần lớn không ở lại thành phố hạng ba này làm việc, vừa tốt nghiệp đã mỗi người một phương, giống như con diều đã đứt dây, muốn liên lạc cũng không được.
Mọi người tốt nghiệp xong cuộc đời như bước vào một trang mới, nơi nơi đều là lối rẽ, người trẻ tuổi nhiệt huyết càng bay càng xa.
Lúc mới tốt nghiệp cha mẹ Lâu Duyên cũng bảo về quê làm việc nhưng cậu không nghe theo mà muốn ở lại đây vì người nọ, vì thế xin vào làm ở một trường cấp ba gần trường đại học cũ.
Người đến kẻ đi, ánh đèn biến ảo, cũng chẳng có liên quan gì đến cậu cả.
Lâu Duyên cũng không biết mình đang cố gắng vì cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chia-tay-nam-thu-tu/1352041/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.