"Lão tứ, tôi muốn nói cho cậu một tin tức vô cùng tốt!"
Giọng Hoắc Thành oang oang truyền tới từ điện thoại di động, Trữ Vệ vì bị đánh thức mà toàn thân tản ra khí tức lạnh như băng, đáng tiếc Hoắc Thành không nhìn thấy.
Anh ta vui quên trời quên đất nói: "Tối hôm qua bạn gái đồng ý lời cầu hôn của tôi! Cậu sắp có tam tẩu rồi, vui không?"
"Chúc mừng." Trữ Vệ có lệ. Cũng không phải anh cầu hôn thành công, anh vui cái cọng lông ý?
"Tôi quyết định, hôm nay đi đăng kí kết hôn, tháng sau sẽ kết hôn."
Hoắc Thành mời: "Đến lúc đó cậu tới làm phù rể?"
Nói xong, anh ta bỗng nhiên ý thức được Trữ Vệ mới vừa thất tình, vội vàng sửa lại nói: "Tôi quên cậu vừa cầu hôn thất bại còn bị chia tay, nếu cậu thực sự tức cảnh sinh tình, vậy, vậy... Nhịn một chút?" phù rể thì nhất định phải làm, tức cảnh sinh tình thì không được.
Trữ Vệ: "... "
Anh lạnh lùng hừ một tiếng: "Tôi và Nhạc Tâm đã làm hòa rồi, chúng tôi bây giờ đang yêu xa."
"Yêu xa thì cậu kiêu ngạo cái quỷ gì? Bạn thân sắp kết hôn, mỗi ngày chịu khoảng cách..." Hoắc Thành thao thao bất tuyệt, Trữ Vệ bên này hoàn toàn trầm mặc.
"Ui ui không nói nữa, chị dâu cậu tắm rửa xong... "
Sáng sớm, hai người ở cùng nhau, chị dâu tắm rửa xong, mới vừa cầu hôn đã...? Tốc độ này?
"Hi hi hi..." Hoắc Thành cười đến nhộn nhạo: "Đúng như cậu nghĩ đó."
Anh ta thần thanh khí sảng mà cúp điện thoại.
Tôi nghĩ cái gì? Tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chia-tay-di-em-muon-ve-nha-lam-ruong/211829/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.