Con dấu đối với quan hệ ngày hôm nay của Nhạc Tâm và Trữ Vệ rất là mơ hồ: "Dẫu lìa ngó ý còn vương tơ lòng*? Không phải cô đã nói sau khi chia tay sẽ một đao chặt đứt làm đôi sao, đứt hẳn chưa? Tôi thấy weibo, số điện thoại cô cũng chưa từng xóa, còn mỗi ngày lướt vòng bạn bè xem động thái của Trữ Vệ. Trữ Vệ chặn cô, sao cô không chặn lại?"
*Câu này bắt nguồn từ chuyện đoạn ngó sen, lúc bẻ gãy ngó sen các sợi tơ giữa hai đoạn vẫn còn dính vào nhau
Nhạc Tâm: "Tôi chặn lại thì còn có thể chứng kiến anh ấy lại thêm bạn tôi sao?"
Con dấu: "Ah, đúng là phụ nữ, khẩu thị tâm phi!"
Nhạc Tâm nhìn Trữ Vệ đăng tin mới lên vòng bạn bè, phê bình: "Ngây thơ!"
Đúng vậy, Trữ Vệ lại một lần nữa thêm cô vào vòng bạn bè, anh chụp một bàn bánh ngọt tinh xảo cùng với ba chữ: "Muốn ăn không?"
Không cần phải nói, lại là cố ý đăng cho Nhạc Tâm nhìn.
Con dấu mơ hồ ngửi được mùi vị liếc mắt đưa tình, nó quả thực không muốn nhìn, ah, nó vốn là không có mắt.
Nhạc Tâm lẩm bẩm: "Trước đây tôi nói hướng đông, anh ấy tuyệt đối sẽ không đi hướng tây, biết vâng lời, ngoan ngoãn dễ bảo, tựa như bé cún nhỏ chỉ biết nghe lời. Tại sao mới chia tay không đến hai ngày, thoát cái anh ấy đã biến thành thế này?"
Con dấu thâm trầm nhìn trời: "Có lẽ vì ai là người thích trước sẽ tự ti hơn!"
Cho nên, trước đây Trữ Vệ theo Nhạc Tâm. Bây giờ, chia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chia-tay-di-em-muon-ve-nha-lam-ruong/211818/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.