Nhạc Tâm mãi mãi làm việc chăm chỉ trên con đường buôn bán.
Cô cất kỹ cuốc, vỗ vỗ tay, chuẩn bị đi đưa nho.
Tiểu tiên nữ mũm mĩm quá ra sức, cô ấy đề cử cho nhiều người thân bạn bè tìm đến Nhạc Tâm mua nho. Có thể là hình tượng sành ăn của cô ấy gây ấn tượng mạnh, người thân bạn bè đều tin tưởng thứ cô ấy đề cử chắc chắn ngon. Có bà con xa giàu có ở vùng núi sâu núi xa, bạn bè người thân giàu có sống ở thành phố càng nhiều đến nhiều vô số kể, trong nhất thời, Nhạc Tâm bán nho đến hừng hực khí thế. Tiểu tiên nữ mũm mĩm dùng sức của chính cô ấy, nâng Nhạc Tâm lên thời kỳ tiêu thụ bùng nổ.
Khách hàng như vậy quả thực như là ruột thịt, đốt đèn lồng cũng không tìm thấy.
Nhạc Tâm vung tay lên, miễn phí đơn hàng đêm nay của cô ấy... thần tiên bọn họ đều là tiên có ơn tất báo.
Nhạc Tâm đi ra ngoài mấy bước, gặp phải Phó Dư đi theo sau.
Cô quay người ngăn cản: "Tôi phải đi đưa nho, tiên thái tử vào nhà ngồi chơi, Bắc Hòa ở nhà."
Phó Dư: "Tôi đi đưa nho với cô."
Nhạc Tâm: "..."
Cô vốn muốn tách khỏi anh nha, cô là người có bạn trai, giờ mà ở cùng với vị hôn phu trước rất dễ gây hiểu lầm.
"Không dám làm phiền tiên thái tử ra tay, tôi..." Nhạc Tâm tìm lý do từ chối.
Phó Dư ngắt lời cô: "Tôi có thể chuyển nho giúp cô."
Nhạc Tâm nâng bắp tay lên, cho thấy hai lạng cơ bắp trên cánh tay cô:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chia-tay-di-em-muon-ve-nha-lam-ruong/1198056/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.