Từ sau ngày đó, Hoa Thành Cẩm bỗng nhiêncực kỳ bận, ta không biết rốt cuộc chàng định dùng thủ đoạn nào để đốiphó với Minh Sùng Diên, nhưng ta biết lần này Minh Sùng Diên đã thật sựchọc giận Hoa Thành Cẩm.
Còn về Phó gia, ta quả tình không muốnphỉ báng, dù nay hình tượng Phó gia đã hoàn toàn sụp đổ trong lòng củata, trở nên xấu xí ác độc. Ta từng thổ lộ với Hoa Thành Cẩm muốn lặng lẽ về Định Châu, nhưng lại bị chàng cười lạnh từ chối, chàng nói, nàng không tin ta hay không tin chính mình? Ta á khẩu không trả lời được, nam nhân này lúc bực mình rất chi là khó tính.
Ta cố tìnhlảng tránh Minh Sùng Diên, không chọc được chẳng lẽ không trốn nổi sao!Mỗi khi nhớ tới tình hình hôm nọ ở hoa viên, ta cứ cảm thấy toàn thânkhó chịu, dường như có điều gì đó bị ta bỏ qua… Cẩn thận ngẫm lại vẫnkhông thể suy ra được cái gì rõ ràng…
Ta đang buồn bực ngồi trong phòng, một a hoàn tiến vào thông báo: “Tiểu thư, lão gia và phu nhân mời tiểu thư đến phòng khách.”
“Có chuyện gì?” Đã biết bộ mặt thật củaPhó gia, ta thật sự không muốn đối diện bọn họ nữa, sợ mình không kiềmchế được lại gây gổ.
“Nô tỳ không rõ lắm, hình như là thông gia trước đến đây.” A hoàn cung kính đáp.
Ta nghe vậy cả kinh, là cha mẹ của TônThừa Nghiệp. Trước đây ta không có duyên gặp mặt, nhưng ở trong trí nhớ, cha mẹ chồng Tôn gia đối xử với ta rất tốt và thân thiết. Bọn họ xuấthiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chia-re-uyen-uong-vo-toi-bo-chong-co-ly/2186110/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.