🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Lúc mở mắt, Hoa Thành Cẩm đang nắm tay ta căng thẳng quan sát ta, tầm mắt ta trượt theo tay áo chàng, cánh taychàng đầy vết thâm tím, ta lập tức cả kinh, chẳng lẽ ta lại vô thức phát cuồng ư?



Thấy ta tỉnh lại, Hoa Thành Cẩm nhíu mày hỏi, nàng còn đau không?



Ta gật đầu, đau chết đi được, lần thứ hai ta cảm nhận được cái gì gọi là sống dở chết dở. Ta đau đến mức khôngmuốn nói chuyện, dùng ánh mắt ra hiệu hỏi vì sao tay chàng lại có vếtthương?



Nhưng Hoa Thành Cẩm lại quay sang nhờ Vương đại thẩm bế đứa bé đến đây. Vương đại thẩm cẩn thận ôm con tới trước mặt ta, chúc mừng khuê nữ, là một tiểu tử bụ bẫm! Ta bối rối nhìn đứa bé có làn da đỏ hỏn như một con chuột con quấntrong tã lót, tóc máu lơ thơ, không có lông mày, cặp mắt nhắm, hình nhưcòn mệt hơn người làm mẹ như ta, đang ngủ say.



Ta vừa muốn khóc vừa muốn cười, đây làcục thịt từ người ta đó, là tiếp nối của sinh mệnh ta, là hậu sinh củata và Hoa Thành Cẩm… Mặc cho hạ thân đã đau đến tê cứng, mặc cho takhông muốn mở miệng nói lãng phí sức, nhưng nhìn đứa bé còn nhiều nếpnhăn này, ta vẫn nhịn không được mà mỉm cười muốn trêu chọc nó, rút bàntay đang được Hoa Thành Cẩm cầm, ta nhẹ nhàng chọc vào khuôn mặt nhỏnhắn non mềm kia, vẫn ngủ à, con sâu lười…



Vương đại thẩm vội vàng ôm đứa bé lùi ra, sợ ta chọc nhiều không tốt. Ta không khỏi mỉm cười. Hoa Thành Cẩm

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chia-re-uyen-uong-vo-toi-bo-chong-co-ly/2186079/chuong-79.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.