Sau khi tốt nghiệp trung họcloại ưu, Hân Di không thi tiếp lên đại học vì cô biết khả năng của bảnthân không có điều kiện. Tương lai của cô giống như một màu đen u tối,không cha mẹ, không gia đình, cô tuyệt vọng đến không còn biết bản thânvì điều gì để tồn tại.
Một người phụ nữ đứng trước cửa nhà cô, bà taăn vận một bộ trang phục màu đen sang trọng quý phái, cặp mắt kình cheđi hơn nữa gương mặt nhưng vẫn toát lên cái vẻ lạnh lùng không cảm xúc.
“Dì đến đây làm gì?” - Hân Di nhận ra đây chính là người vợ sau của ba cô.
Bà ta không đáp, đẩy cô sang một bên rồi bước vào bên trong, đôi mắt láoliên nhìn xung quanh đánh giá. Sau đó nhìn di ảnh của bà ngoại và mẹ côtrên bàn thờ đưa tay hất cả xuống đất, vỡ nát.
Cô trơ mắt nhìn ngườiphụ nữ nhẫn tâm kia với người chết cũng không tha, cô nhanh chóng chạyđến ôm di ảnh hai người thân yêu nhất, bàn tay bị thủy tinh cứa bật máu: “Đây là nhà của tôi, dì không được phép làm như vậy.”
Bà ta cườilạnh, nhìn cô bị thương mà đáp: “Từ khi nào nó là nhà của mày hả, trêngiấy tờ đây là căn nhà do chồng của tao đứng tên, cũng may nhờ bà già đó chết đi… tao mới biết được nếu không tao đã cho hai bà cháu mày rađường từ lâu.”
“Dì… ông ấy cũng là ba tôi, nhà của ba tôi tất nhiêncũng là nhà của tôi.” - Cô lùi về phía sau, cô vãn không thoát được cảmgiác sợ hãi khi nhìn thấy người phụ nữ ấy.
“Mày không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chia-khoa-tinh-yeu/140958/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.