“Thật không ngờ, cũng có một ngàytớ có thể gặp lại cậu.” - Anh chàng cao to, gương mặt bầu bĩnh, hai mắtlong lên sự vui mừng nhìn về phía Tiểu Di mà nói.
Cô hơi cười, đưabàn tay khoáy đều ly sinh tố trước mặt đáp: “Tớ không nghĩ cậu lại nhậnra tớ, chúng ta đã bao nhiêu lâu không gặp rồi nhỉ?”
“Đã mười nămrồi, tớ rất vui vì cậu vẫn còn nhận ra tớ. Ai chứ, nếu là Tiểu Di, dù có mười năm nữa tớ cũng có thể nhận ra cậu.” - Anh chàng rút trong túiquần chiếc điện thoại di động, nhìn Tiểu Di hỏi: “Cậu cho tớ số điệnthoại để liên lạc nhé.”
Tiểu Di lắc đầu: “Thật xin lỗi cậu Bụng Bự, tớ không dùng điện thoại.”
Bụng Bự hơi bất ngờ đôi chút nhìn Tiểu Di, sau đó lại nhìn cách ăn mặc củacô liền cảm thấy kì lạ. Trước kia gia đình Hân Di tuy không thuộc loạigiàu có nhưng rất khá giả, vì sao nay Tiểu Di lại mặc một bộ quần áo cũnhư vậy, không còn giống một Tiểu Di điệu đà ngày xưa.
Tiểu Di nhìn bộ đồng phục trên người Bụng Bự liền hỏi: “Cậu đang học trường Liên Hoa sao?”
Bụng Bự gật đầu: “Thời gian qua cậu sống ở đâu, cậu đang học trường nào?”
Liên Hoa là một trường quốc tế nổi tiếng nhất thành phố, thì ra cuộc sốngcủa Bụng Bự rất tốt, ngày bé cô và cậu chỉ chơi thân với nhau không hềsuy nghĩ về gia cảnh. Cô mới nhận ra, càng lớn con người ta càng cónhiều thứ để suy nghĩ hơn.
“Tớ học trường Ngôi Sao, chắc cậu khôngbiết nó đâu.” - Tiểu Di hơi cười, sau đó nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chia-khoa-tinh-yeu/140956/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.