Edit: Skye
Chỉ là trong khoảnh khắc, Nguyên Sơ Hàn lại từ trong phòng ra ngoài, Hương Phụ cũng đi theo, trong tay ôm một hòm thuốc lớn.
Nguyên Sơ Hàn đã vén cao ống tay áo, hai tay đã được rửa qua bằng rượu để trừ độc.
Liếc mắt một cái liền nhìn thấy phần dưới của người kia đã bị che lại, Nguyên Sơ Hàn không khỏi cười rộ lên, “Nam nhân các ngươi cũng hiểu thế nào là xấu hổ à? Mặc kệ là nam nhân hay nữ nhân, ở trong mắt ta đều là gà trắng luộc hết.”
Bốn hộ vệ đứng ở một bên, nghe lời này cùng liếc mắt nhìn nhau một cái, bọn họ hiểu như vậy khá là quái dị, dù sao Nguyên Sơ Hàn cũng là thầy thuốc chuyên nghiệp. Nhưng mệnh lệnh của Vương gia, làm sao có thể không nghe được đây.
Ngoài cửa, Phong Ly khoanh tay sau lưng tiêu sái tiến vào, “Mau chóng trị liệu.” Nữ nhân này nói lời vô nghĩa rất nhiều.
Liếc mắt nhìn Phong Ly một cái, Nguyên Sơ Hàn ngồi xổm xuống, cười sáng lạn như ánh mặt trời, “Nhiếp Chính vương đại nhân, cái này tương đương với việc đảm bảo cho tiểu nữ tử ta à?”
Phong ly sắc mặt không đổi, “Mau ra tay.”
Nghiêng đầu nhìn hắn vài giây, sau đó cười cười, không cùng hắn tranh luận. Có lẽ hắn đã bảo đảm cho nàng rồi.
Hương Phụ ngồi xổm bên cạnh Nguyên Sơ Hàn, lưu loát đem hòm thuốc mở ra. Hòm thuốc này không giống với hòm thuốc của các đại phu khác, mặt trên kéo ra hai ngăn, ngăn trên cùng cư nhiên còn có ngăn gấp khúc, tổng cộng có ba tầng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-yeu-quy-y-doc-phi/77520/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.