“Bây giờ là ai phi lễ ai, ta nghĩ, ta không cần phải nói chứ?” Sở hạo nhìn chằm chằm vào bàn tay trư của nàng mánh khoé chứa đựng ý cười nói.
Không —– không phải, nàng không phải cố ý động vào, nàng chỉ là vô ý đặt ở mặt trên, liền thuận tiện sờ sờ nha, đang nói rồi, sờ một chút cũng sẽ không thiếu một khối thịt, làm sao dễ giận như vậy, nhưng cái này cũng chỉ có thể ở trong lòng ngẫm lại, muốn nàng thật sự nói ra phỏng chừng sẽ bị cười nhạo một phen, nhưng nếu nàng không phản bác, thì nàng chẳng phải là một đời anh danh sẽ bị hủy ở trên cánh tay này sao?
Vì thế, nàng không chỉ có đem tay trở về, mà ngược lại đem tay kia đặt ở trên cánh tay của hắn, cử động như vậy làm cho Sở Hạo trừng lớn hai mắt, nàng muốn làm gì?
“Bát Giới, sư phó xoa bóp cho ngươi khơi thông xương ống chân” nàng thoáng có chút xấu hổ nói, dù sao, lần đầu tiên nàng sờ thân thể của nam nhân thôi! Bất quá, nếu ăn, vậy sẽ ăn đủ!
“Ách?” Sở Hạo ngây ra một lúc, Ngữ Diên liền đứng dậy đi vào phía sau hắn hai tay đặt ở trên bờ vai của hắn, bắt đầu mát xa , “Cái này gọi là mát xa, cho ngươi thư giãn một chút” nàng theo thói quan ấn lấy.
Sở Hạo nghe vậy cười nói: “Nha? Ta chỉ là một tùy tùng, sao dám để cho công tử mát xa đâu?”
Ngữ Diên nghe thấy vậy nói gấp: “Nha, ngươi cũng biết, ta là một chủ tử, nhưng ta lại buông thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-yeu-quy-nhan-vuong-phi/1241631/chuong-120.html