Lời của nàng làm cho Lưu Hằng thiếu chút nữa thì bị nước trà của mình làm sặc chết.
“Xem ra, Mộng huynh đối với nữ nhân rất có hiểu biết?” Sở Hạo không giận hỏi lại, trong tay cầm chén rượu thờ ơ nhìn.
“Lý tưởng của ta chính là sống suốt đời với duy nhất một người mà ta yêu” nàng ngẩng đầu ưỡn ngực nói, đó chính là lý tưởng của nàng, thà rằng bản thân cô đơn suốt đời nếu không tìm được một người hồng nhan tri kỉ.
“Hay, Mộng huynh quả nhiên đã làm cho ta mở rộng tầm mắt, ta cũng hiểu được nếu thật thích một người nên cùng nàng vĩnh viễn sánh cùng trời đất” Tô dật nói, đây cũng là lý tưởng của hắn.
“Đúng vậy, dựa vào cái gì nam nhân có thể có ba vợ bốn nàng hầu, như vậy đối với nữ nhân rất không công bằng, cũng phải nói nam nhân yêu nhiều người như thế nói không chừng sớm: liệt dương. Phải rồi có lẽ lại còn bị ngải. Như vậy thực dễ dàng lây bệnh cho nữ nhân. Nếu huynh là nữ nhân, huynh có thể dễ dàng tha thứ việc nam nhân của huynh ở bên một người phụ nữ khác mà vẫn tiếp tục tìm đến huynh không?” Nàng thô tục nói, nhưng đó cũng là những lời chân lý.
“. . . . . . ?” Lời của nàng nói ra làm cho bọn họ thất thần .
“Cái gì là ngải?” Lưu Hằng khó hiểu, từ ngữ này hắn không có nghe qua?
Mộng Ngữ Diên ngây người ra một lúc, xua tay nói “Chính là nhiễm bệnh” nói xong, nàng cầm một cái chân gà trên bàn cắn một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-yeu-quy-nhan-vuong-phi/1241524/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.