Sính Đình không khỏi nhẹ nhàng quẩy người một cái, chớp mắt vài cái, dùng ánh mắt ra hiệu bảo hắn có thể buông nàng ra rồi.
Khuôn mặt tuấn tú của thiếu niên hơi ửng đỏ, trong sơn động chật hẹp này giác quan của hắn càng trở nên nhạy bén. Hắn cảm giác được trước ngực mình dính sát vào hai khối mềm mại của thiếu nữ, hơi thở đang lúc tràn ngập hương thơm quyến rũ trên người nàng, cánh tay tinh tế hạ xuống vòng eo nhỏ nhắn không đầy một nắm tay, làm cho hắn thật sự hoài nghi chỉ cần hắn dùng chút xíu khí lực cũng có thể bẽ gảy nó. Hơi thở của hắn từ từ thay đổi, trên trán dần dần rịn ra mồ hôi, thân thể cũng có chút không khống chế được xao động bất an.
Hắn buông bàn tay che miệng Sính Đình ra, ngón tay thon dài chỉ chỉ, ý bảo Chương Minh Châu cùng Triệu Thụy Phong đứng ở ngoài động cách đó không xa, Chương Minh Châu vẫn còn khóc lóc nức nở với Triệu Thụy Phong.
Sính Đình nhu thuận gật đầu, không chút nghĩ ngợi đưa bàn tay trắng nõn muốn tách cái tay hắn đang đặt trên eo của nàng ra, thân thể hơi rụt về phía sau một cái. Lần này thiếu niên chẳng những không buông nàng ra, ngược lại cánh tay cường tráng càng nắm chặt hơn nữa, đem nàng hướng trong ngực ôm vào. Sính Đình lập tức đỏ bừng mặt, đưa mắt trừng hắn. Thiếu niên tròng mắt đen sâu kín như đại dương, dùng ánh mắt cảnh cáo nàng đừng có lộn xộn, trong lòng thì âm thầm cắn răng, thật muốn cắn chết nàng! Nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-yeu-nuong-tu-tuyet-sac/71441/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.