Edit: Lệ Hy
"Tướng quân mau dừng tay!" Đang lúc này, một bóng dáng lăng không đến, lướt qua rơi vào trong viện. Người tới là một người trẻ tuổi, khuôn mặt thanh tú nho nhã, ánh mắt trong trẻo, chính là thống lĩnh ngự tiền thị vệ TRầm Minh. Vẻ mặt của hắn nặng nề hành lễ với An Thân Vương, sau đó thi lễ với Hiên Viên Húc, cất cao giọng nói: "Tướng quân, kính xin mau thả Lệ quý phi, về chuyện tướng quân kháng chỉ hoàng thượng đã biết rồi, mặt rồng giận dữ, kính xin ngài lập tức theo hạ quan vào cung một chuyến, diện trình thánh thượng."
"Nếu bản thế tử nói không thì sao nhỉ?" Hiên Viên Húc nói nhẹ nhàng bâng quơ, cánh tay duỗi ra giơ cổ Lệ quý phi lên cao.
Trên mặt bình tĩnh của Trần Minh rốt cục xuất hiện một tia chậm chạp rõ ràng, thông suốt ngẩng đầu, ngạc nhiên nghi ngờ nhìn về phía Hiên Viên Húc, cân nhắc nói: "Tướng quân, hạ quan có trách nhiệm trong người, kính xin tướng quân đừng làm khó hạ quan."
Ánh mắt của Hiên Viên Húc nhìn về phía Trần Mình, nói như đinh đóng cột: "Trần Minh, ngươi cũng biết tính tình của bản thế tử, tình mạng của Lệ quý phi bản thế tử đã muốn định rồi, về chuyện kháng chỉ, bản thế tử sẽ tự đi nhận tội trước mặt hoàng thượng, ngươi thức thời thì đi nhanh lên, không cần lãng phí một thân công phu không dễ có này của ngươi nữa."
Suy nghĩ của Trần Minh nhất thời hỗn loạn, trầm ngâm còn chưa lên tiếng, Trịnh Tứ Nương lại đột nhiên nhào tới dưới chân Hiên Viên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-yeu-nuong-tu-tuyet-sac/2471736/chuong-84-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.