Edit: Lệ Hy
Sính Đình che miệng cười trộm, đây là Thẩm Y Nhân nói ngoài miệng. Nhưng nàng nói như vậy với những tiểu thư kinh thành đoan trang trinh uyển này, khiến nhân gia sống thế nào đây? Lúc này nàng có chút đồng tình với Phương nhị tiểu thư.
"Ngươi! Ngươi..." Mặt của Phương Bình lập tức đỏ, một là bị lời của nàng mà nghẹn đỏ, thứ hai là bị bộ dáng bất cần đời kia của nàng mà tức giận. Một cô nương tốt sao có thể có bộ dáng này? Nhưng trong lòng nàng lại cảm thấy bộ dáng Thẩm Y Nhân như vậy nhìn rất đẹp, nữ tử khác làm như vậy có lẽ sẽ chẳng ra cái gì cả, nhưng nàng làm vô cùng tự nhiên, giống như thiên kinh địa nghĩa bình thường vậy.
"Ta, ta, ta thế nào?" Vẻ mặt Thẩm Y Nhân kinh ngạc, chậm rãi thu ngón tay về, buồn chán cầm khăn xoa xoa, tiểu nữ hài! Thật là không có ý tứ, mới một động tác đã nói lắp.
"Bộ dáng này làm sao xứng với Hàn thế tử?"
"Xuỵt, nhỏ giọng một chút, ngươi xem Phương nhị tiểu thư cũng không phải đối thủ của nàng."
"Bổn tiểu thư mới không sợ nàng đâu! Không phải là lớn lên xinh đẹp một chút, đúng là hồ ly tinh."
" Bình thường Phương nhị tiểu thư mồm miệng lanh lợi, sao lúc này lại á khẩu không trả lời được nữa?"
Cùng lúc đó, thiếu nữ danh môn xung quanh cũng ùn ùn kéo đến, tất cả xì xào bàn tán về phía cảnh tượng lúc này.
Lúc này, nhóm tiểu thư đột nhiên rối rít nhường đường, hành lễ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-yeu-nuong-tu-tuyet-sac/2471727/chuong-82-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.