"Người nào?" Đột nhiên quát nhẹ một tiếng, Thẩm Y Nhân từ đàng xa tựa như mộttrận gió bay tới, nàng thấy Sính Đình và Thính Vũ không có việc gì, thởphào nhẹ nhõm. Quay đầu lại nhìn nam tử đang ăn kia, nhất thời sắc mặtbiến đổi, bị sợ đến lảo đảo một cái thiếu chút nữa ngã trên mặt đất,miệng mở rộng nói: "Lạc. . . . . ." Thật là gặp quỷ!
Nàng độtnhiên im lặng, bởi vì nam tử kia cũng đang kỳ quái nhìn nàng, dùng taychỉ vào nàng cười hì hì nói: "Vị ca ca này thật là xinh đẹp! Hoa Hoathật thích!" Cái loại âm thanh thô ráp nhưng lời nói tiểu hài tử, khônggiống bình thường hành hạ lỗ tai người ta, làm cho người ta nghe đau đến không muốn sống, thật không nghĩ tới sao trên đời này có âm thanh khónghe như vậy
Xinh đẹp cái đầu ngươi! Cái miệng bà nội ngươi! Aikêu ngươi giả bộ, để coi bà nội ngươi có đánh ngươi hiện nguyên hình hay không! Trong lòng Thẩm Y Nhân không ngừng thầm mắng, nhếch miệng lêncười yếu ớt, thật nhanh đá người đó liên tục ba cái, nàng và Đồng Thôngchung sống một thời gian ngắn, gần son thì đỏ, gần mực thì đen. . . . . . .
Chỉ nghe "Phốc" , "Phốc" , "Phốc" nam tử bị Thẩm Y Nhân mãnhmẽ đá ba chân liền lăn vài vòng, đến khi thân thể đụng vào cây đại thụmới dừng lại
"Oa! Đau quá! Ô. . . . . . Ca ca là người xấu, HoaHoa đau quá!" Trên thân nam tử kia đau dữ dội, không nhịn được oa mộttiếng khóc lên, bộ dạng kia còn hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-yeu-nuong-tu-tuyet-sac/2471643/chuong-63-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.