"Ngươi không cần nhìn nàng, nàng là vị hôn thê của bản thế tử, đến lúc đó hai người chúng tađại hôn nhất định sẽ tương thỉnh Thượng Quan Minh Chủ và Thượng Quancông tử.” Hiên Viên Húc nói cười ríu rít, nói nói cười cười.
“Chàng! Ai là vị hôn thê của chàng?” Sính Đình không khỏi ngạc nhiên, hắn chỉ thích nói hưu nói vượn, không có một câu nói thật.
Sắc mặt Thượng Quan Vân trắng nhợt, nam tử này coi như không có thân phậnhoàng tộc, bản thân chính là Nhân Trung Long Phượng, mặc kệ hắn ta nóithật hay là giả, nhưng hắn ta đã nói thẳng thắn vô tư như vậy, tuyệt đối sẽ quyết tâm tranh tranh đoạt Sính Đình với hắn. Hắn gượng cười nói:"Kính xin tiểu vương Gia không nên nói giỡn, phá hủy danh tiết của SínhĐình, nàng chưa từng có đề cập tới nàng có một vị hôn phu."
HiênViên Húc khẽ mỉm cười, thẳng thắn mà nói: "Có thể Thượng Quan công tửkhông biết, nàng không bao giờ nói chuyện tình cảm của mình với ngườingoài, nhưng nàng đích thực là vị hôn thê của bản thế tử, trên ngườinàng có tín vật của bản thế tử đưa cho nàng, trên người bản thế tử cũngcó tín vật mà nàng đưa cho ta.”
“Ầm ầm” một tiếng sấm nổ vangbên tai của Sính Đình và Thượng Quan Vân, vẻ mặt Thượng Quan Vân thayđổi trong chớp mắt, không muốn tin tưởng cô nương hắn ngày nhớ đêm mongđã có người nhanh chân đến trước rồi. Còn Sính Đình thì tức giận đỏ mặttới mang tai, nào có cái tín vật gì, hắn nói y như thật vậy, tên vô lạinày, nàng chẳng đưa cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-yeu-nuong-tu-tuyet-sac/2471630/chuong-60-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.