"Buông ta ra! Chàng nhận lầm người rồi, ta không biết chàng, cũng không hiểuchàng đang nói cái gì.” Hai cánh tay của hắn như sắt, giống như muốnkhảm người trong ngực vào huyết nhục của mình. Sính Đình cảm giác hắnôm làm mình đau, siết chặt giống như muốn vò nát xương cốt của nàng,nàng sắp tắt thở, chỉ có thể không ngừng đánh hắn, để hắn có thể buôngmình ra, để cho nàng thở một hơi thật tốt.
“Sao ta có thể nhậnlầm, là nàng, chính là nàng!” Nàng học theo ai? Lại dám dịch dung, nhưng vô luận nàng biến thành diện mạo gì, hắn cũng nhất định có thể nhận ranàng. Hắn vừa nói xong, cũng không quản Sính Đình đánh đấm giống như gãi ngứa, ôm người yêu giống như thu được chí bảo bị mất mà tìm lại đượcbay vút vào trong phòng của hắn. Hắn thật sự là không kịp đợi muốn nhìnnàng kỹ một chút, muốn biết nàng có chịu khổ hay không, có bị người tabắt nạt hay không, có…hay không. Trong thời gian ngắn, trong đầu của hắn liền hiện lên mười tám vạn ý nghĩ lo lắng cho nàng
"Buông ta ra! Thật sự là chàng nhận nhầm. . . . . ." Sính Đình vùng vẫy giãy chết,cũng giả chết thời gian dài như vậy, lại chạy trối chết trốn vào hang ổcủa hắn, sự thật này làm cho nàng không khỏi lệ rơi đầy mặt, thật sựkhông mặt mũi nào gặp Giang Đông phụ lão.
Tiểu Tả Tiểu Hữu vẫn ẩn thân trong bóng tối theo dõi bọn họ từ đằng xa, không khỏi nhìn nhauvui vẻ cười một tiếng, gia như vậy mới thật sự là gia! Khí phách taonhã, thần thái sáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-yeu-nuong-tu-tuyet-sac/2471626/chuong-59-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.